Rừng xa

Ta với người có một thời gặp nhau
Đứng dưới mưa nhìn về nơi xa ấy
Rồi đêm nay một mình ta nhớ lại
Người và ta giờ mãi tận nơi đâu.

            Cả hai đứa chắc bây giờ đã lớn
            Góc thời gian với ít nhiều thay đổi
            Người đến ta đi đời bao lần đảo lộn
            Để tránh mình ngày xưa nông nổi.
Rồi một chiều nghe nơi rừng xa ấy
Có người đi heo hút cuối chân trời
Ta thấy mắt ai trông xa vời vợi
Rồi chợt buồn ngủ lặng dưới chân mây.
            Người hỡi dù ta biết
            Đời không khi nào vẹn
            Nhưng nơi xa có khi nào nuối tiếc
            Một thoáng cao nguyên rơi rớt giữa cung đàn.
                           (Tặng C & H ) 

Không có nhận xét nào: