Hà Nội ngày mất em

Đã lâu rồi ta không viết cho em
Những vần thơ những cung buồn da diết
Mang nỗi yêu thương năm tháng dài chia biệt
Lá rơi đầy, vườn cũ có còn em?


Để một chiều cung đàn ta nâng chén
Khúc ngân lên da diết những ân tình
Trong kí ức say rồi ta chợt tỉnh
Em có còn, ta vẫn mãi tha phương?
Ta chẳng biết em toan tính những thiên đường
Rời xa bến đi tìm nơi có thật
Ta chẳng biết ta cuối nẻo về chua chát
Vẫn thu mình trong lớp vỏ lãng du.
Để chiều nay sau giấc dài mê ngủ
Đến nghĩa trang buồn tìm bia đá tên em
Đến lại phố xưa thấp thoáng mộng sang hèn
Rêu phong hết tên em là vô nghĩa.

Người yêu hỡi ta đi tìm bia đá
Chẳng có tên em chẳng sót lại lời nguyền
Hương trầm cay rượu nồng ta nâng chén
Khóc cho em đô thành quên ước nguyện
Khóc cho ta còn sót lại linh hồn.
Trong cơn say toan quật mồ dĩ vãng
Để được khóc để được nhìn nguyên bản
Linh hồn ta bia đá lại tên em.
        (Hà Nội, Valentine 2001)

Không có nhận xét nào: