Mê khúc

 hoàng hôn nào tím cả bước chân em
               Để mắt biếc chiều nay mi ngấn lệ
Có cơn gió nào thổi qua vùng hoa lệ
Tóc ai bay đường vắng bước âm thầm.

Em có còn mê mãi khúc rong ca
Đơn lẻ một mình trong triết lý riêng em.
Bàn chân nhé chiều nay dừng xứ lạ
Dư âm buồn vương vấn một tình riêng,

Em có còn nỗi nhớ của riêng em
Cuồn cuộn dòng sông ngập tràn hoang phế
Nát tan ơi điệu buồn mi ngấn lệ
Khúc giao mùa em viết tặng người điên.
Anh sẽ trở về trong nỗi nhớ em mang
Thắp lại dư âm hoang tàn vắng lạnh,
Lá có rơi chiều nay hồn phiêu lãng
Trên giọt buồn sót lại chút mong manh.

Chắc bây giờ em đã đi xa
Hành trang ấy có khi nào em nhớ
Sài Gòn ơi ai bây giờ thiếu nợ
Câu thơ nào em viết để phôi pha?
Anh bây giờ thiếu nợ khắp nhân gian
Không kịp tìm em một lời cho đúng nghĩa
Nhớ thương ơi kiếp lưu đày vô hạn
Mê khúc buồn anh viết giữa ngàn khuya.
                     (1/2/02, Thương tặng ) 

Không có nhận xét nào: