Không thể

Mãi lang thang trên cõi đời vô thực
Ta bỏ quên nơi ấy một chốn về
Chiều nay nhớ, thuỳ dương còn thao thức
Cánh phiêu du ta lạc đến trời mê.

Tháng năm ơi một đời ta uống cạn
Tìm nơi đâu én nhạn lạc phong mờ,
Đâu nhớ thương một lần  ta để lỡ
Em nơi xa ta lỡ một canh tàn.

Nếu có thể bến bờ em lặng sóng
Ta vu vơ chở nặng cả chờ mong
Gửi đến em mong manh đời du tử
Gọi tên nhau tan biến nẻo mịt mù.

Nếu có thể em cho ta hy vọng
Dù chỉ mong manh xa khuất nẻo mịt mù
Thôi cũng được một lần em lặng sóng
Về bên nhau nơi ấy một mùa thu.
             Minh Trí 30/7/2004

Không có nhận xét nào: