Sầu

Có một đêm thấy cuộc đời vẫn chảy
Ru hồn say trong ngây ngất hư vô
Nâng chén khóc thương buồn tê tái
Ôi trần gian ta hoang đảo bơ vơ.
Thương rồi ghét, nhớ nhung và thù hận
Kết cục nào không có chữ ly tan
Tiền kiếp ơi phải chi ta mang nợ
Để giật mình khắc khoải giữa cơn mơ
Có một đêm thấy em giữa cuộc đời
Rồi em đi, cơn giông liền ập tới.
Rét buốt lòng ta tê tái nửa đoạn đường
Nẻo cuối cùng phải dệt mộng bi thương.


Có một đêm ngập chìm trong bi lụy
Ta đập đầu hứa sẽ mãi quên em
Chôn tình xưa bằng hờn căm, buồn tủi
Cuộc đời này đâu phải chỉ đêm đen.

Đêm nay đây nâng chén uống cho ta
Cho cái số khổ đau và buồn bã
Uống đi em thất lạc giữa dòng đời
Cho ngày xưa tan nát lệ chia phôi.
                  (Xuân Mậu Dần, 1998)

Không có nhận xét nào: