CÁT VÀ TRĂNG CHÂN QUÊ
Cát trắng đêm thanh mặc áo vàng
Cũng vì chị Hằng quá dở dang
Tô phấn son lên mặt của cát
Duyên tình đêm vắng, nặng cũng mang
* * *
Nếu ai?đã đi trên mình cát
Ken két như lời hát theo sau
Biển xanh êm, ru hời dịu mát
Lăn lô trên cát, để thương nhau.
* * *
Cát hòa nước trộn, ta nắn hình
Hươu Hạc voi vật quá thông minh
Phố cổ nguy nga, phật hay tượng
Mà sao đứng đó cứ lặng thinh
* * *
Lòng cát trong trắng như pha - lê
Thương nhau giữ trọn mãi lời thề
nhà máy thủy tinh đang chờ cát
Mà cát cùng trăng mãi say mê.
Hồ Nôốc 2010
Nhân hứng nên họa lại hai khổ thơ đầu, thú thật hai khổ này ý hay, mấy khổ sau khô khan quá!
Cát trắng đêm thanh bỗng dát vàng
Hay đâu trăng nhuốm ánh thu sang
Phấn son vương vấn hương tình cát
Đêm vắng tình duyên có lỡ làng.
Ai từng thả bước trên lưng cát
Rin rít bàn chân gợi nhớ nhà
Biển vẫn xanh ru hời câu hát
Để thương nhau cát trắng quê nhà.
Mạn phép và a dua tý thôi không có ý chi , mần luôn mấy câu sau theo ý tác giả cho nó trọn. có vẻ hơi chắp vá.
Trả lờiXóaHương cát thơm ngần ngát thịt da
Mơn man sóng nước hóa thiên hà
Động lòng hờn dỗi bay theo gió
Đậu lại mắt ai khiến lệ nhòa
Nhỏ nhoi mình cát giữa bao la
Thủy chung son sắt giữ quê nhà
Ủy mị cùng trăng vờn trên sóng
Tình cát quê in bóng quê nhà.
Nhỏ nhoi mình cát một mình ta
Trả lờiXóaCớ can can cớ nợ quan hà
Ấy đây, đây ấy đau lòng cát
Trăng vàng, cát trắng vậy mà xa.